Nỗi Nhớ nào bằng nỗi nhớ người yêu
Đêm không ngủ sáng chiều ôm mộng tưởng
Anh bên Em tựa lưng ngồi trước biển
Sóng nước vàng tỏa sắc mặt trời lên
Anh nhớ Em như ngàn cơn sóng vỗ
Muốn dạt bờ mà lại cứ đi xa
Nhưng càng xa Anh càng thêm yêu nữa
Muốn gần Em nên sóng lại xô bờ
Anh chẳng muốn là ngọn sóng đâu Em
Anh chỉ muốn là mặt biển bình yên
Được bên Em một một miền cát trắng
Hòa vào nhau lắng lại đến muôn đời
Nếu ông trời cho Anh ba điều ước
Anh chỉ ước được nhìn thấy Em cười
Anh chỉ ước được nghe giọng của Em
Anh chỉ ước được nắm lấy tay Em
Zậy là quá đủ vs Anh rùi!!!
Ôi có thể ông trời đưa Em đến
Đến bên Anh dù một phút một giây
Để nỗi nhớ mong đầy Anh gặp lại
Con tim buồn lại bỗng sắc Yêu Thương...
( Vũ Hoàng Nam - Người iu ** nhất, người đang nhớ ** rất nhìu ; st 00h30' ngày 26-05-2013 )
Lời văn tuy hơi lủng củng... không được hay cho lắm, nhưng đó chính là tất cả cảm xúc của * * * nằm đêm qua ngồi viết đấy... hic hic ... Nhớ * * wak đi !!! ~~~~
No comments:
Post a Comment